Chín tuần trôi qua kể từ ngày Mẹ rời xa chúng con. Ngồi lục lại những ghi chép cũ, từng dòng chữ như vẽ lại hành trình phi thường của Mẹ - một chiến binh quả cảm chiến đấu với căn bệnh suy tủy hiếm gặp.
Vào những ngày cuối năm 2011, đầu năm 2012, những dấu hiệu bất thường bắt đầu xuất hiện trên cơ thể Mẹ.
Những vết bầm tím li ti dưới cánh tay, cơ thể mệt mỏi, khuôn mặt sưng phù. Nắm chặt tờ kết quả xét nghiệm, ánh mắt Mẹ đăm đăm nhìn vào những dòng chữ, lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt. Chắc hẳn, Mẹ không thể tin rằng mình lại mắc căn bệnh quái ác này. Lúc đó, mọi người trong gia đình đều nghĩ SUY TỦY là một dạng ung thư máu.
Tuy nhiên, bác sĩ giải thích rằng SUY TỦY là một dạng bệnh khác. Nếu được điều trị kịp thời, người bệnh có thể kéo dài tuổi thọ đáng kể.
SUY TỦY là tình trạng tủy xương không sản xuất đủ tế bào máu mới, bao gồm hồng cầu - những chiến binh mang oxy đến mọi tế bào, bạch cầu - những dũng sĩ bảo vệ cơ thể khỏi vi khuẩn và tiểu cầu - những người thợ lành nghề cầm máu khi bị thương.
Theo phác đồ điều trị, Mẹ sử dụng thuốc đặc trị để hỗ trợ tủy xương tái tạo máu và tái khám định kỳ hàng tháng tại Khoa Huyết học - Bệnh viện Chợ Rẫy.
Có những tháng Mẹ phải truyền thêm hồng cầu và tiểu cầu do thiếu máu cấp.
Thời gian đầu, bệnh tiến triển khá chậm. Mẹ vẫn sinh hoạt bình thường như bao người khác. Có lúc, con cứ ngỡ rằng Mẹ không hề mắc bệnh.
Nhưng không! Căn bệnh quái ác vẫn âm thầm gặm nhấm sức khỏe và đánh cắp thời gian quý báu của Mẹ.
Cuối năm 2015, sau gần 4 năm chiến đấu, bệnh của Mẹ lần đầu tiên trở nặng. Da bị bầm tím thành mảng lớn như những cánh hoa dập nát, người mệt mỏi, khó thở. Sau đợt điều trị tích cực, cơ thể Mẹ dần hồi phục nhờ đáp ứng tốt với thuốc.
Tuy nhiên, những thử thách vẫn tiếp tục ập đến.
Trong một lần tái khám tại Bệnh viện Chợ Rẫy vào ngày 19/08/2022, Mẹ đột nhiên bị tai biến. Đây được ghi nhận là lần tai biến đầu tiên và là bước ngoặc khiến sức khỏe Mẹ bị suy kiệt. Sau khi hồi sức tại Bệnh viện Hoàn Hảo, Mẹ được chẩn đoán suy thận độ 2 và phải nhập viện 4 ngày.
Hơn một tháng sau, ngày 09/10/2022, Mẹ nhập viện lần thứ hai. Lúc này, chân Mẹ yếu đi, không thể tự đi lại và phải sử dụng xe lăn. Mẹ ở viện 10 ngày.
Ngày 24/03/2023, Mẹ nhập viện lần thứ ba và bắt đầu xuất hiện ảo giác. Mẹ ở viện 13 ngày.
Đến ngày 19/11/2023, Mẹ nhập viện lần thứ tư và được chẩn đoán VIÊM NÃO TỦY LAN TỎA. Gia đình buộc phải ký cam kết trước khi điều trị. Bác sĩ thông báo rằng sức khỏe Mẹ sẽ chỉ còn 60% sau khi dùng thuốc đặc trị. Mẹ ở viện 19 ngày.
Lần nhập viện thứ năm diễn ra vào ngày 16/02/2024 do thiếu máu cấp. Mẹ ở viện 5 ngày.
Và rồi, ngày 3/3/2024, Mẹ nhập viện lần cuối cùng.
Vào một buổi sáng thứ Sáu buồn bã. Sau 27 ngày mệt mỏi chống chọi với bệnh tật, Mẹ muốn được về nhà. Có lẽ, linh cảm mách bảo rằng thời gian của Mẹ không còn nhiều nữa.
Tủy sống ngoài chức năng tạo máu, nó còn có chức năng tạo ra kháng thể, chúng như những chiến binh bảo vệ cơ thể khỏi bệnh tật.
20h thứ Sáu, những chiến binh cuối cùng rời bỏ Mẹ, ánh sáng hy vọng le lói dần tắt. Bác sĩ thông báo cơ thể Mẹ đã ngừng tiếp nhận thuốc. Tất cả các loại kháng sinh mạnh nhất cũng trở nên vô dụng.
20 giờ 20 phút, Mẹ rơi vào hôn mê, mọi người quây quần bên Mẹ cho trận chiến cuối cùng. Thần chết cũng hiện diện.
22 giờ 40 phút, mọi người chạy đua với thời gian để đưa Mẹ về nhà.
0 giờ 10 phút, ngày 30/03/2024, Mẹ được về trong vòng tay yêu thương của gia đình. Mẹ được đặt nằm trên chiếc đi-văng quen thuộc, nơi Mẹ đã từng dành cả cuộc đời để vun đắp cho tổ ấm của mình.
0 giờ 45 phút, Mẹ trả lại thân xác này cho cát bụi. Người đã về với cõi vĩnh hằng, nơi không còn đau đớn, phiền muộn.
Thời gian là một dòng chảy vô tình, đem đến cho con người mọi thứ nhưng rồi cũng lấy đi tất cả. Người đã ra đi, để lại cho chúng con niềm thương tiếc vô hạn. Ký ức về Người sẽ mãi là hành trang quý giá để chúng con tiếp tục sống và trưởng thành.
Bình Dương, 02/06/2024